4. Tình cảm với biển đảo.
Trước tình hình gay go căng thẳng của biển đảo, thế hệ trẻ chúng ta cùng phải lên tiếng phản đối và bày tỏ rõ sự bất bình, phẫn nộ trước lối hành xử bất chấp lẽ phải, đạo lí và luật pháp quốc tế của nhà cầm quyền Trung Quốc. Đồng thời bày tỏ sự cảm thông, chia sẻ với các chiến sĩ, nhân dân đang ngày đêm bất chấp nguy hiểm để bám biển, bám tàu thuyền bảo vệ sự toàn vẹn lãnh hải thiêng liêng của Tổ quốc.
Chúng ta có thể chắc chắn một điều rằng tình cảm đối với Hoàng Sa và Trường Sa luôn cháy bỏng trong tim mỗi người dân Việt Nam. Tình cảm đó càng nhân lên gấp bội với những ai đã từng đặt chân tới nơi đây. Đến với Trường Sa chúng ta mới thấy hết vẻ đẹp đáng quý, đáng trân trọng của cảnh và người. Những thứ tưởng chừng như rất giản dị nhưng cũng rất tuyệt vời. Chỉ những bãi san hô nổi lên đủ màu sắc, đủ loại cũng thấy sức sống mãnh liệt của thiên nhiên nơi đây. Những trụ thép bê tông xây dựng nhà giàn DK hiên ngang chống chọi với bão táp. Những cây phong ba, cây bàng vuông bảo vệ đảo trước những cơn sóng dữ. Hay chỉ cần một con ốc, một vỏ sò nhỏ bé cũng có thể gửi gắm biết bao tình cảm của các anh chiến sĩ dành cho những người ở đất liền. Vẻ đẹp của cảnh cộng hưởng với vẻ đẹp của con người nơi đây đã tạo nên một bức tranh đẹp về Trường Sa gần gũi và hùng vĩ. Tất cả mang đến cho Trường sa những diện mạo khác nhau nhưng tất cả đều rất hoàn hảo và tuyệt vời.
Đặc biệt nơi đây nổi bật lên hình ảnh những người chiến sĩ hải quân không quản khó khăn hi sinh ngày đêm cầm súng đứng giữa biển trời để bảo vệ tổ quốc. Đó là nỗi vất vả và gian lao khi mùa bão tới ôm trọn cả căn nhà các anh đang ở. Ở biển thì đương nhiên là toàn nước mặn nên sự thiếu thốn về nước ngọt, nước ăn trong sinh hoạt hằng ngày là vô cùng quan trọng, sự thiếu thốn đó còn có cả rau xanh và thực phẩm nữa.
Nhưng dù có khó khăn thiếu thốn các anh vẫn luôn kiên trung bất khuất và luôn trong tư thế sẵn sang chiến đấu, sẵn sàng hi sinh để bảo vệ biển đảo quê hương đất nước. Bao anh chiến sĩ đã lấy thân mình để bảo vệ bình yên trên biển để rồi mãi mãi ra đi giữa biển khơi. Các anh đã ngã xuống khi tuổi đời còn trẻ bởi một cơn bão lốc làm đổ nhà dàn DK. Trước khi bị cuốn đi bởi ngọn sóng hung dữ, Đại úy Vũ Quang Chương đã ôm lá cờ đỏ thắm vào lòng, Thượng úy Nguyễn Hữu Quảng đã nhường chiếc phao cứu sinh và miếng lương khô duy nhất của mình cho một chiến sĩ yếu nhất rồi anh thanh thản ra đi vào lòng biển cả… Còn nhiều lắm, nhiều lắm những tấm gương tận tụy hi sinh vì biển đảo quê hương. Họ khiến chúng ta không khỏi xúc động, khâm phục tự hào và thêm yêu biển đảo.