Ta đều biết rằng ban đầu Đức Chúa Trời dựng nên trời đất, nhưng đất vô hình và trống không. Thế là Ngài mới xắn tay áo lên tạo ra muôn loài và tạo ra một người phụ nữ. Nhưng người phụ nữ có một mình buồn tẻ và chán ngắt.
Nàng bảo với Đức Chúa Trời:
– Cha hãy tạo cho con một ai đấy để làm cho con vui.
Ngài làm ra một con cáo. Nàng Eva chơi đùa với con cáo nhưng mãi rồi cũng thấy chán và nàng lại bảo:
– Cha hãy tạo ra một ai đấy để sưởi ấm cho con.
Ngài làm ra một con mèo. Con mèo vuốt ve, âu yếm Eva, kêu meo meo rồi cuộn tròn nằm trên đầu gối nàng nhưng rồi nàng vẫn thấy chán.
Eva lại năn nỉ:
– Cha hãy tạo ra một ai đấy có thể che chở cho con.
Ngài tạo ra một con sư tử nhưng rồi sư tử cũng lâm vào cảnh như những con vật trước đó.
Khi đó Eva xin Đức Chúa Trời:
– Cha hãy tạo cho con một người vừa tiêu khiển, vừa sưởi ấm, vừa che chở cho con.
Và thế là Đức Chúa Trời tạo ra người đàn ông.