NLXH về vấn đề hàng nhái

NLXH về vấn đề hàng nhái

Đề: Trình bày suy nghĩ của anh/chị về hiện tượng hàng giả và hàng nhái xuất hiện tràn lan trong thị trường hiện nay bằng đoạn văn nghị luận ( khoảng 200 chữ ).

Vấn đề hàng nhái !

Chuyện hàng giả, hàng nhái đã diễn ra trong cuộc sống của chúng ta rất lâu, thậm chí giờ đây dường như xã hội còn chấp nhận sống chung với nó vậy. Nhưng vấn đề đặt ra ở đây không chỉ là việc sử dụng hàng tốt hay xấu, chất lượng hay không mà đó còn là lương tâm của người bán hàng, là sự trung thực của những người kinh doanh. Nếu “hàng thật” là những sản phẩm đạt chuẩn về chất lượng, đã được các cơ sở, doanh nghiệp kinh doanh đăng kí, được đảm bảo qua quá trình kiểm duyệt thì hàng giả, hàng nhái là những hàng hóa không có giá trị sử dụng, công dụng; có giá trị sử dụng, công dụng không đúng với nguồn gốc bản chất tự nhiên, tên gọi của hàng hóa; có giá trị sử dụng, công dụng không đúng với giá trị sử dụng, công dụng đã công bố hoặc đăng ký.

Ở Việt Nam, chuyện làm giả làm nhái và ăn cắp bản quyền, dường như đã thành chuyện hàng ngày ở huyện, đến mưc, người ta khong cam thay xau ho g ca khi làm việc đó. Có lần tôi đi mua tương bần, đã được nhắc trước là mua ở hiệu Bà Già, chỗ đó là ngon noi tieng. The nhưng, khi đen nơi, th thay ca mot day pho, cưa hieu nao cung treo bien Ba Gia, hoa het ca mat. Cuối cùng, tôi phát hiện ra có một cửa hàng treo biển Bà Già Đừng Nhầm và quyết định rẽ vào. Ở đó, tôi gặp một bà già trông rất đẹp lão, khi được hỏi tại sao cửa hàng của bà treo biển lạ thế, bà nói là vì khi bà treo bien Ba Gia, ngay lập tức các nhà khác cũng treo biển Bà Già.

Cực chẳng đã, bà treo thêm chữ Đừng Nhầm để phân biệt với những nhà khác. Nhưng mà tôi đồ rằng, một ngày nào đó, cả dãy phố sẽ đầy ắp những biển Bà Già Đừng Nhầm, chẳng khác nào yêu quái đội lốt Tôn Ngộ Không để lừa gạt Đường Tăng. Bao nhiêu cá nhân, doanh nghiệp Việt Nam đã phải cay đắng sống chung với lũ, hoặc là thay ten đoi ho, hoac là rút cục đã bị chèn ép bởi chính những kẻ làm giả, làm nhái, v khong đu sưc đe bao vệ ban quyen cua m nh. Co ngươi lam that, mà rút cục không đủ to mồm, khong đu tien hay khong đu quan he, con bi đo oan cho là làm nhái.

Thực ra, việc làm nhái không những có hại cho người làm thật, mà co hai cho ch nh ngươi lam nhai nưa. Tôi tin rằng, neu thưc sư đam mê, tìm tòi và đi đến cùng con đường của mình, thì ai rồi cung co the t m ra mot cai g đo rieng, đoc đao, khac biet, và đều có the đong gop mot đieu g đo cho cong đong. Bơi v tri thưc hay chan lý hay phương pháp hay kĩ thuật hay sản phẩm, là khong co giơi han, du hang ngh n ngươi cung theo đuoi và tìm kiếm đi chăng nữa, cũng không bao giờ có thể hết được. Thế nhưng, quen với việc làm nhái làm giả, người ta dần dần trở nên lười biếng, không chịu đào sâu suy nghĩ, đánh mất đam mê và bản sắc, cuối cùng không bao giờ dám đi đến cùng con đường của mình, vì thế cũng khó có the tao nen mot cai g đo thật sự sâu sắc, thật sự chất lượng. Cái gì không thực sự sâu sắc và chất lượng, thì chỉ có thể hấp dẫn người ta lúc ban đầu, lừa bịp người ta trong chốc lát chư kho có thể phát triển một cách bền vững được.

Người làm giả làm nhái, tưởng là có thể đạp lên trên đối thủ, hóa ra lại đang giết chết chính mình.Rồi người sử dụng sản pham hoac tiep nhan tri thưc th lai cang thiet hai hơn nưa, như bị lạc vào ma trận, dẫn đến đánh mất niềm tin vào những giá trị chân chính, đánh mất niềm tin vào con người. Đồ dùng đánh mất có thể mua lại, tiền bạc đánh mất có thể kiếm lại, nhưng niềm tin bị mất thì không bao giờ tìm lại được. Thiết nghĩ, đã đến lúc chúng ta nên chung tay để loại bỏ van nan nay, tư cac che tai xư phat, lương tam cua nhưng ngươi kinh doanh cho đen y thưc cua ngươi tieu dung. Hãy để xã hội trở nên văn minh hơn, hiện đại hơn khi không còn tồn tại thực trạng hàng giả, hàng nhái.