Ngày xưa ở một xóm đạo có chàng trai con nhà giàu yêu một cô gái xinh đẹp nhưng nhà rất nghèo. Họ yêu nhau tha thiết, một hôm chàng trai nói với cô gái:
– Anh yêu em.
– Em cũng yêu anh như vậy – cô gái trả lời.
– Nhưng chúng mình không thể lấy được nhau.
– Em biết – cô gái nói – nhưng em yêu anh nên điều này không quan trọng. Chúng mình không thể thành thành chồng vợ vì em nghèo nhưng em có thể trao anh tất cả.
– Không được em ạ – chàng trai trả lời – Trước tiên anh phải xin phép bố mẹ, rồi làm đám cưới ở nhà thờ, chỉ sau đó mình mới có thể với nhau được.
– Nhưng chuyện này không bao giờ có! – cô gái kêu lên – Bố mẹ anh sẽ không bao giờ đồng ý. Em thà chết còn hơn là sống mà chẳng có anh!
– Biết làm sao được, vậy thì chúng mình sẽ chết cùng nhau.
Họ tìm đến một vách núi và nhìn xuống vực sâu.
– Em sợ lắm – cô gái nói với chàng trai – anh hãy ôm hôn em lần cuối cùng và hãy nhảy xuống cùng em.
Chàng trai ôm hôn người yêu rồi đẩy cô rơi xuống trước. Sau đó nhìn xuống vực, đầu óc quay cuồng và không hiểu tại sao lại cảm thấy không muốn tự tử nữa.
Chàng trai quay bước trở về nhà, sau đó cưới vợ và sống đến già mới chết.
Ngày phán xét, Đức Chúa Trời hỏi hai linh hồn:
– Ai là người đã nhảy xuống đầu tiên?
– Dạ, phụ nữ đi trước ạ. – Linh hồn chàng trai ngày trước trả lời.
Đức Chúa Trời quay sang hỏi linh hồn cô gái:
– Có phải con đã cố tình lầm lỗi và đã lôi kéo người yêu của mình?
– Dạ thưa vâng, nhưng con làm thế vì tình.
– Con xem thường Giáo luật phải không?
– Dạ, nhưng vì tình.
– Con không muốn nghe lời bố mẹ, không kính trọng bố mẹ của mình?
– Dạ, nhưng mà vì tình…
– Con mắc vào tội lỗi rất nặng là quyên sinh và muốn cho cả người yêu của mình cũng vậy?
– Dạ, nhưng mà chúng con…
– Con bắt người yêu cùng tự tử bởi vì con không thể một mình và như thế là làm cho người con yêu trở thành kẻ có tội?
– Dạ, nhưng…
– Về địa ngục!
Lời phán xét vang lên và quỉ sứ đến bắt linh hồn cô gái đi về địa ngục.
Đến lượt linh hồn chàng trai.
– Con không nghe lời bố mẹ và coi thường Giáo luật?
– Dạ, con không muốn thế, bởi vì Đức Chúa Trời và bố mẹ là trên hết – linh hồn chàng trai trả lời.
– Con đã từ chối cùng phạm tội với người yêu phải không?
– Dạ thưa, con đã làm như vậy.
– Nhưng mà con đã giết người con yêu.
– Dạ, tự người yêu của con muốn chết và yêu cầu con làm theo. Lỗi lầm là do cô ấy. Hơn nữa, con đã sám hối về việc đã làm.
– Thế thì được. Lên thiên đàng! – Lời phán xét vang lên.