Bài học về tình yêu
Một chàng trai tìm đến hỏi chuyện vua Solomon khi ông đang viết “Nhã ca”.
– Thưa nhà vua, tiếng tăm về sự anh minh của ngài ai ai cũng đã biết. Con muốn xin ngài một lời khuyên, vì rằng con không thể nào lặng yên, không thể ngủ, mà con tim thì tan vỡ đến muôn đời.
Nhà vua nhìn chàng trai và hỏi:
– Con sống bằng nghề gì?
– Con là con trai một người giàu có nên không phải vất vả vì kế sinh nhai. Con thường đọc thơ và những câu chuyện cổ tích cho mọi người nghe.
– Chính vì thế, con kể cho mọi người những điều mà con không biết nên con mỏi mệt. Nhưng chính trong thơ, trong truyện là niềm vui và hạnh phúc của con chứ?
Rồi nhà vua tiếp tục:
– Tình cảm và lý trí – là hai phần tách biệt của một con người thống nhất. Lý trí cần lạnh lùng nhưng tình cảm cần nỏng bỏng. Cần biết cách giữ sự rõ ràng của lý trí khi con tim cháy lên thì con sẽ làm được những việc mà trước đây chưa hề nghĩ. Chẳng lẽ con không để ý rằng cả thế giới xung quanh đều thay đổi khi con yêu hay sao?
Chàng trai trả lời:
– Con thấy đời đẹp hơn trước và không khí vô cùng trong sạch đến độ có thể nhìn thấy những ngôi sao giữa ban ngày.
Và vua Solomon tiếp lời:
– Lý trí giúp con thể hiện tình cảm của mình vào công việc có ích cho mọi người. Tình yêu không được đáp lại sẽ trở thành bài học cho lý trí, còn tình yêu được đáp lại sẽ là nguồn vui vô tận của trái tim. Con người với trái tim lạnh lùng giống như bếp lửa đã tắt. Con người với đầu óc nóng bỏng giống như chiếc xe thồ lao xuống sông: người này không biết làm chủ mình, còn khi biết ra thì đã muộn.
Chàng trai hỏi nhà vua:
– Thế nghĩa là khi yêu con phải trao ý chí cho một phần của mình nhưng lại phải biết gìm lại phần khác?
– Đấy là công việc vô cùng khó nhọc nhưng người biết cách làm được sẽ trở thành tấm gương cho những người khác trong cuộc đời cũng như sau khi đã chết.
Bài học về sự lựa chọn
Một người đàn ông đến xin lời khuyên của vua Solomon khi ông đang ăn nho. Người đàn ông nói:
– Xin nhà vua hãy giúp con! Thằng con trai của con cần lựa chọn một trong hai người phụ nữ, con không thể ngồi nhìn con mình rất đau khổ.
Vua Solomon vừa nhìn lên trời vừa trả lời:
– Sự lựa chọn – đấy không phải là cái mà ta chọn. Sự lựa chọn đấy là cái mà ta từ chối.
Và nhà vua hỏi:
– Anh sống bằng nghề gì?
Người đàn ông trả lời
– Con làm thợ xây. Bố con quyết định như vậy.
– Bố anh không quyết định như vậy. Bố anh đã từng nghĩ: “Liệu thằng con trai cón nên làm thợ mộc? Liệu nó có khả năng làm nghề buôn?” Cứ mỗi lần, chọn một cái này thì anh từ chối tất cả những cái còn lại. Thời gian mà ta sống qua không đủ để hiểu biết ra tất cả, không đủ để nếm mùi tất cả mọi loài cây trái, không đủ để nhận biết tất cả đàn bà con gái.
Nhà vua im lặng một lúc rồi nói tiếp:
– Hãy nhớ cho mình một qui tắc là nhận biết ta nên từ chối cái gì. Điều này cho phép ta vứt bỏ những mơ ước hão huyền và những thất vọng thường xuyên. Luôn luôn nhớ điều này thì con đường của ta sẽ sáng sủa hơn và thật như vốn có. Anh hãy nhớ rằng sự lựa chọn là không hề có.