Cảm xúc về vườn nhà

Nhà em có một khu vườn trồng cây ăn trái ở phía sau nhà. Khu vườn bốn mùa xanh tươi hoa trái và trĩu quả. Em rất yêu thích
khu vườn vì nó có nhiều kỉ niệm đã gắn bó với em từ thuở ấu thơ cho đến bây giờ.
    


Khu vườn này rộng khoảng hai hecta do ông nội em để lại cho ba em vì baem là con trai út, được hưởng phủ thờ và tài sản đất đai. Ba em trồng đủ các loại cây ăn trái như xoài, mít, đu đủ, vú sữa, chuối, dừa, khế, mận, ổi … Mỗi buổi sáng, khi ông mặt trời từ từ ló dạng ở đằng đông, những chú chim chìa vôi hót líu lo chào mừng một ngày mới bắt đầu thì em cùng ba ra vườn tập thể dục hít thở không khí trong lành. Ôi thật là sảng khoái !
     
Em thường hay ra vườn giăng võng ngủ trưa. Khi thức dậy thì hái trái cây trong vườn ăn rồi chặt dừa lấy nước uống thật là thỏa thích. Em còn rủ các bạn trong lớp đến nhà em chơi rồi ra vườn đùa giỡn chơi cút bắt, hái trái cây ăn thật là vui. Đến mùa trái cây chín rộ, mẹ em ra hái vào nhà ăn và vì quá nhiều ăn không hết nên đem ra chợ bán để tăng thêm nguồn thu nhập. Cho nên nhà em trái cây lúc nào cũng có. Lúc thì chuối, lúc thì xoài, mít, ổi … 
Em nhớ có một câu thơ tả về khu vườn như sau :
            
“Nhà em cây quí đủ loài 
Có cam, có bười, có xoài, có na”
     Câu thơ này tả thật đúng với khu vườn nhà em.
     Nhìn chung, khu vườn nhà em có rất nhiều lợi ích như góp phần làm môi trường không khí trong lành, cho bóng mát, cung
cấp thức ăn cho gia đình em, tăng thêm nguồn thu nhập. Gia đình em luôn có nguồn thức ăn trái cây dồi dào không bao giờ cạn, cung cấp nhiều vitamin bổ dưỡng như vitamin A, B, C, D …
      Hiện tại, buổi sáng em đi học. Trưa về ăn cơm xong em thường ra vườn mắc võng ngủ. Được ngủ trưa giữa một rừng cây thật  là thích : gió thổi hiu hiu, cây cối xao động nhẹ nhàng theo làn gió thoảng, chim hót líu lo trên những cành cây. Khoảng ba giờ em thức dậy học bài rồi ăn trái cây, uống nước dừa. Đến khoảng gần năm giờ, em phụ mẹ tưới cây. Cuộc sống thanh bình, êm ả thật thú vị biết bao. Nếu lỡ mai này có phải bán vườn thì chắc em buồn lắm vì không còn được ra vườn hóng mát, hái trái cây ăn, không còn được ngủ trưa giữa khung cảnh thiên nhiên nên thơ nữa rồi. Em ước mơ chuyện ấy đừng xảy ra để em được mãi mãi tận hưởng hạnh phúc đời thường mà khu vư n mang lại. 
       Em rất yêu quí khu vườn nhà em. Dù mai
này có đi đâu, về đâu thì em vẫn nhớ mãi khu vườn bởi vì nó có nhiều kỉ niệm gắn bó với cuộc đời em. Nó đã trở thành một dấu ấn khắc ghi trong tâm trí em không thể nào phai từ nay và mãi mãi về sau.