Giai thoại về Tình yêu-Thông minh bao giờ cũng cô đơn

Một con rắn bò vào hang bầy thỏ. Những con thỏ quên đóng cửa hang vô cùng sợnhãi đứng nhìn.
– Đừng sợ gì ta – con rắn nói – ta cô đơn lắm, ta không có bạn, mà rắn thì cũng cần sự âu yếm và dịu dàng chứ. 

Nếu các bạn cho phép thì thỉnh thoảng ta ghé lại chơi. Chúng ta cùng trò chuyện, chia sẻ với nhau. Ta là con vật khôn ngoan, có thể khuyên các bạn nhiều điều.
Những con thỏ cảm thấy vui, thết con rắn của cà rốt và trò chuyện vui vẻ suốt cả buổi tối. Khi những con thỏ cần đi ngủ, con rắn cám ơn lòng mến khách bằng cách cắn vào chân thỏ mẹ rồi bò đi.
Ngày hôm sau rắn lại bò đến hang thỏ.
– Các bạn đừng đuổi tôi – con rắn nói – chúng ta là bạn bè cả, mà bạn bè thì cần đối xử với nhau như vốn có. Tôi là rắn, tôi không thể không cắn. Cho tôi ngủ với các bạn, tôi sẽ cuộn tròn ngủ đến sáng. Tôi cần sự ấm áp vô cùng.
– Chúng tao không muốn để mày cắn bọn tao – những con thỏ trả lời.
– Đồng ý. Tôi sẽ không cắn – rắn trả lời.
Thế là những con thỏ cho rắn ở lại. Suốt đêm rắn kể chuyện cho thỏ nghe, còn đến lúc cần đi ngủ, rắn cuộn tròn và ngủ ngon cho đến sáng. Sáng thức dậy, rắn cắn thỏ cha vào tai rồi bò đi.
Lần thứ ba con rắn lại bò đến hang thỏ nhưng nhìn thấy cửa hang kè đá kín mít.
Con rắn gọi những con thỏ, hứa sẽ kể cho thỏ nhiều câu chuyện hấp dẫn hơn nữa nhưng thỏ không mở cửa.
– Mày cút đi! Chúng tao không cần những câu chuyện của mày – tiếng trả lời vọng ra từ trong hang.
– Trong thế giới của những kẻ ngốc, kẻ thông minh bao giờ cũng cô đơn! – Con rắn thốt lên rồi bò đi tìm hang khác.

 

Đối thoại với Tình yêu
Ngày xưa ở Ấn Độ có một cô gái nghèo nhưng xinh đẹp sống ở một ngôi nhà nhỏ ven sông. Có rất nhiều chàng trai tỏ tình nhưng cô gái đều từ chối. Một hôm, cô gái đang tưới hoa trong vườn thì có một chàng trai đi ngang qua đấy. Chàng trai bước vào vườn hoa nói với cô gái:
– Em đẹp lắm, anh chưa biết tên em và tên bố mẹ em nhưng con tim anh như muốn vỡ tung khỏi lồng ngực. Cho anh làm người yêu em. Anh sẽ tặng cho em những gì anh có thể nhưng quan trọng nhất là anh tặng cho em tình yêu.
Cô gái từ chối và chàng trai thất vọng ra đi. Lúc này có một ông già bước vào.
Đôi mắt ông già ánh lên một thứ ánh sáng rất lạ lùng. Ông già bảo cô gái:
– Già xin lỗi vì đã vô tình nghe câu chuyện của hai người, già không hiểu tại sao con từ chối? Chàng trai hứa với con điều mà mọi phụ nữ trên đời đều ao ước – chàng hứa với con tình yêu.
Cô gái trả lời:
– Con không hiểu được những người phụ nữ đi tìm tình yêu mà không tìm thấy. Tình yêu ở khắp nơi. Tình ở trong những bông hoa, trên đồng cỏ, tình ở trong gió, trong mây. Con đây không cần người ta cho con tình yêu bởi vì tình yêu ở trong trái tim con. Con là một phần của Tình yêu với Thượng Đế và không cần một tình yêu nào nữa. Cứ để cho chàng trai mang tình yêu của mình tặng cho người cần đến nó.
– Con nói rằng tất cả đều là tình yêu. Con cho rằng ta đây cũng là tình yêu? 
Nhưng mà ta đã già, bây giờ ta chỉ suy nghĩ về cái chết.
– Vâng, già cũng là tình yêu, bởi vì ngay cả cái chết cũng là tình yêu. Sau những lời này, cô gái cảm thấy đầu óc mình choáng váng và tựa hồ như nhìn qua màn sương, cô nhìn thấy không phải ông già mà là một người phụ nữ đẹp đứng trước mặt. Người phụ nữ nói:
– Đúng thế, ta là Tình yêu. Con nhận được tình yêu từ mọi thứ mà tay con chạm vào, mọi thứ mà mắt con nhìn thấy. Nhưng sự thử thách lớn nhất trong tình yêu –đó là cái chết thì con chưa biết đến. Có muốn không?
Cô gái trả lời:
– Vâng ạ.
Người phụ nữ cầm tay cô gái dẫn về trời. Ở đâu đấy nàng nhìn xuống thấy vườn hoa và xác của mình. Nhưng nàng đã không cần. Linh hồn nàng đi theo người phụ nữ – Tình yêu.